------------------------------
Kỳ 6: Lời tuyên chiến chính thức đến ngài Hiệu trưởng.
Xin trân trọng kính chào tất cả quý vị! Chúng tôi đã trở lại với bản tin thời sự để liên tục cập nhật những tin tức nóng hổi về hoàn cảnh đang trong tình trạng dầu sôi lửa bỏng của trường THCS Mỹ An.
Sau khi dốc hết sức lực tung ra đòn tuyệt chiêu sinh tử, chúng tôi cứ nghĩ rằng thế trận của mình cũng đủ sức sát thương, phải để cho ngài hiệu trưởng mất một thời gian dài tác chiến. Tạo điều kiện cho chúng tôi nghỉ ngơi, để tiếp tục bàn bạc đối sách phòng vệ. Không ngờ ngài hiệu trưởng lại là một cao thủ vô cùng lão luyện, ngài đã nhanh chóng phản đòn khiến cho chúng tôi không kịp trở tay. Giờ đây vô cùng mệt mỏi, chúng tôi xin chính thức tuyên bố đầu hàng chiến dịch bút chiến trường kỳ. Kết thúc tại đây!!!
Trong lòng chúng tôi hiện giờ vô cùng hụt hẫng khi vừa nhận được hung tin. Sáng nay ngài hiệu trưởng đã mở cuộc họp tuyên bố sẽ không đích thân ra tay tàn sát chúng tôi nữa mà sẽ cho mời lực lượng công an vào cuộc điều tra. Sau khi nhận được tin xấu, chúng tôi ngập tràn cảm xúc, đây cũng là dịp để chúng tôi cùng nhau ngồi lại, tâm bình khí hòa để nhìn nhận lại những việc làm sai trái của mình từ trước đến giờ. Chúng tôi có rất nhiều, rất nhiều những suy nghĩ trăn trở, xin thống thiết chia sẻ cùng tất cả quý vị.
Bắt đầu ngay từ giây phút đầu tiên khi nghĩ ra kế hoạch bút chiến chống lại ngài hiệu trưởng tham lam, độc tài; động cơ của chúng tôi không hề có ý định phanh phui những chuyện xấu xa, thâm cung bí sử của ngài ra để bêu xấu, hạ nhục hay gì hết. Chúng tôi nhận rõ rằng: ngài hiệu trưởng đúng là một con người tài ba, lỗi lạc mới có thể trở thành lãnh đạo của một ngôi trường bề thế như THCS Mỹ An, điều này chúng tôi vô cùng khâm phục và tự xấu hổ vì mình dù có cố gắng lòn cúi bao năm đi chăng nữa cũng không thể nào leo lên ngôi cao như ngài được. Tuy nhiên, chúng tôi cũng hiểu rằng: dù có là thánh nhân đi chăng nữa cũng sẽ có lúc phạm sai lầm, rõ ràng thầy hiệu trưởng đã vì một giây phút mờ mắt vì mãnh lực của đồng tiền và ma lực của nhục dục mà gây ra bao nhiêu sai trái. Chúng tôi rất đau lòng khi chứng kiến người lãnh đạo mà mình hằng kính phục ngày càng sa đà vào tội lỗi. Và ngài cũng vô cùng xuất sắc khi che đậy những chuyện thấp kém và hèn hạ của mình, ngài vô cùng giỏi chuyện lách luật, lách văn bản để hành sự. Ngài phạm tội một cách trắng trợn, rõ như ban ngày ban mặt mà lại không để lộ chút sơ hở nào để người khác nắm được. Dù vô cùng đau lòng và căm phẫn với những chuyện như thế nhưng chúng tôi cũng chỉ bất lực mà đứng nhìn.
Chợt nghĩ ra đạo lý nhân chi sơ, tính bổn thiện, con người dù xấu xa tồi tệ đến mức nào cũng sẽ có ngày hoàn lương; chúng tôi nghĩ ra cách dung ngòi bút, ngôn ngữ, lời lẽ, đạo lý tác động lên tư tưởng của ngài, mong một ngày nào đó người sẽ tự nhìn nhận ra những sai lầm của bản thân mà kịp thời chấn chỉnh, vận dụng sức lực và tài năng của mình gây dựng nên một THCS Mỹ An ngày càng cường thịnh.
Sự phản kháng của chúng tôi không nhằm mục đích gây ra chiến tranh, chỉ là muốn xây dựng nội bộ. Chính vì thế khi vạch trần chuyện xấu của ngài, chúng tôi chỉ gói gọn trong phạm vi trường, nội bộ giáo viên, và lãnh đạo một số trường lân cận. Chúng tôi không công khai rộng rãi và cũng không hề đưa ra bằng chứng cụ thể. Người ngoài nhìn nhận vào, phần lớn sẽ đánh giá chúng tôi là những kẻ xấu xa, sâu mọt, chuyên đục phá người khác, gây ra mất đoàn kết nội bộ, tự làm xấu mặt mình. Mọi thiệt thòi, tội lỗi chúng tôi xin cam tâm tình nguyện gánh hết.
Chúng tôi quan niệm rằng, chỉ cần mục tiêu cao cả thì dù hành động có thấp hèn một chút thì vẫn sẽ chấp nhận được. Vì thế chúng tôi kiên trì hành động, cần cù làm người xấu. Bởi lẽ chúng tôi tin rằng, nhất định một ngày nào đó hiệu trưởng yêu kính của chúng tôi sẽ quay đầu về chính nghĩa, việc làm của chúng tôi sẽ có kết quả tốt đẹp. Nhưng cho đến ngày hôm nay, chúng tôi vô cùng mệt mỏi, bế tắc và tuyệt vọng khi cay đắng nhận ra rằng từ trước đến giờ mình đã suy nghĩ và hành động hoàn toàn sai lầm. Công sức bỏ ra đổ song đổ biển, mồ hôi nước mắt vơi đi vô ích.
Đã trải qua 5 kỳ chinh chiến, thời gian dài dằng dặc, cứ ngỡ ngài hiệu trưởng đã có chút chuyển biến. Thật không ngờ rằng từ trước đến giờ chúng tôi đã đánh giá vô cùng sai lầm, lòng ngưỡng mộ vô cùng thất bại về ngài hiệu trưởng đáng kính của mình. Thật sự ngài đúng là một hiệu trưởng bất tài, một đảng viên thoái hóa nhân cách, một con người thất bại toàn tập. Điều đó xuất phát từ tận xương tủy con người của ngài chứ không phải vì một phút giây sai lầm nào cả. Chúng tôi đã lầm, chúng tôi lầm vô cùng. Bệnh tình của ngài hiệu trưởng xuất phát từ tận trong gan, tim, phèo, ruột; là tâm bệnh, là vô phương cứu chữa. Đầu óc tư tưởng của ngài đã bị chấn thương không thể nào tác động, dây thần kinh xấu hổ của ngài đã đứt tự kiếp nào, lương tri của ngài thì đã bị … đánh mất tận đâu đâu?
Kính thưa ngài hiệu trưởng huyền thoại!
Ngài đã không nhận ra tâm ý của chúng tôi thì thôi, đằng này ngài lại thẳng tay chống trả. Vào hoàn cảnh của mình khi bị phanh phui chuyện xấu, lẽ ra khôn lanh một chút im lặng nhẫn nhịn, từ từ chấn chỉnh thì đâu gây ra cớ sự ngày hôm nay. Chính vì sự hành động vô cùng ngu ngốc của ngài đã vô tình làm cho chút tôi phạm chút sơ sót, không kịp thời nhìn nhận tình hình và đã gây ra hậu quả nghiêm trọng. Ngài tấn công liên tục làm sao chúng tôi không tự vệ cho được chứ, chính sự trốn chạy liên tục đã làm cho chúng tôi lơ là quên đi mất mục tiêu cao cả ban đầu. Thật là tai hại.
Càng hành động ngài càng ngu xuẩn, sự ngu xuẩn đến cùng cực khác nào là sự sỉ nhục vào trí tuệ của chúng tôi. Chính ngài làm cho chúng tôi tổn thương, đau đớn. Chúng tôi không thể nhẫn nhịn nữa.
Chúng tôi muốn hoà bình, chúng tôi đã nhân nhượng. Nhưng chúng tôi càng nhân nhượng, ngài lại càng lấn tới, vì ngài quyết tâm đàn áp chúng tôi mãi mãi!
Không! Chúng tôi thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất đi khí khái làm người, nhất định không chịu để cho ngài chà đạp.
Chúng tôi phải đứng lên!
Hôm nay, chúng tôi hùng hốn tuyên bố sẽ bắt đầu công cuộc kháng chiến. Chúng tôi sẽ thôi không đấu tranh trên mặt trận văn chương nữa mà sẽ bắt tay hành động thật sự.
Ngài nghĩ ngài có thể cho lực lượng công an điều tra được chúng tôi hay sao? Sao ngài lại có thể ngu ngốc như vậy chứ? Xin thưa là chúng tôi cúng giống như ngài thôi, chúng tôi đã làm chuyện xấu, vì sợ chết nên chúng tôi cũng vô cùng cẩn thận, tuyệt đối không bao giờ để lộ bất cứ vết tích nào để ngài có thể lần mò ra đâu nhé! Chẳng lẽ chỉ có mình là ngài có bản lĩnh lách luật phạm tội, chúng tôi không thể có bản lĩnh đó hay sao? Ngài hãy nghe cho kỹ nhé! Chúng tôi không phải ngu si khờ dại gì mà ra tay ở máy tính cá nhân cho ngài truy lung địa chỉ IP. Mỗi một lần hành động chúng tôi đều đến tiệm internet công cộng, nơi mà có hàng trăm người ra vào mỗi ngày, đấy là chưa kể là mỗi lần chúng tôi lại đến mỗi tiệm khác nhau. Tôi trịnh trọng thách thức ngài đấy, cho dù ngài có giăng thiên la địa võng, bày binh bố trận, lật tung cả huyện Chợ Mới, hay truy tìm đến tận mây xanh cũng không thể nào truy ra được chúng tôi là thần thánh phương nào đâu nhé! Xin Ngài đừng làm tổn thương trí tuệ của chúng tôi thêm nữa, hãy dùng đầu óc của một con người mà suy nghĩ đi ngài ạ.
Trong một giây phút nào đó, chúng tôi đã nghĩ rằng sẽ tiếp tục dùng chiến dịch bút chiến trường kỳ này để đấu tranh. Nhưng suy đi tính lại, đòn thế này đối với ngài chắc hẳn không có tác dụng, bởi ngài đã từng hùng hồn tuyên bố cho dù tôi có tung tin khắp Việt Nam thì ngài cũng không hề nao núng phải không? Nghĩ cũng phải, loại người như ngài thì làm sao biết thế nào là xấu hổ, dù là danh tiếng hay tai tiếng đối với ngài chắc cũng không khác nhau là mấy, cái quan trọng là làm sao để nổi tiếng, để được lòng cấp trên có phải không? Xin thưa với ngài, chúng tôi vẫn còn rất vị tình đấy nhé! Nếu chúng tôi thẳng tay thì không biết ngài đã tử nạn từ lúc nào. Xin ngài hãy nhớ rõ, chúng tôi còn nắm giữ rất nhiều những hình ảnh, những đoạn ghi âm để minh chứng hùng hồn cho sự thật khách quan mà chúng tôi đã công bố. Chẳng qua chúng tôi không muốn công chúng nhìn nhận sự thật rằng những chuyện tôi đã đưa ra là đúng, bởi đơn giản chúng tôi chỉ muốn họ xem đây chỉ là một câu chuyện linh tinh, dơ bẩn. Đạo đức nhà giáo không cho phép chúng tôi làm bẩn mặt chính ngôi trường của mình, bẩn mặt luôn cả ngành giáo dục. Vì thế ngài đừng nghĩ rằng chúng tôi sợ ngài.
Từ trước đến giờ, chỉ là chúng tôi nói và ngài nghe; vì thế chúng tôi rất mong muốn nhận được một email tâm thư từ chính ngài để bộc lộ những cảm xúc từ chúng tôi. Chúng tôi rất muốn biết ngài có hiểu được chúng tôi hay là ngài đang vô cùng căm ghét, thù hằn và phẫn nộ đối với chúng tôi. Chúng tôi rất mong muốn nội trong tuần này sẽ nhận đươc tin của ngài, để chúng tôi tiếp tục suy xét. Nếu ngài vẫn im hơi lặng tiếng, điều đó có nghĩa là ngài đã chấp nhận thư tuyên chiến này của chúng tôi. Chúng tôi sẽ nhất quyết thẳng tay hành động không nhân nhượng.
Chắc hẳn ngài cũng hình dung ra được nếu chúng tôi đưa ra được bằng chứng xác thực cho những gì đã được viết trong loạt ký sự này thì hình ảnh của ngài sẽ đi về đâu? Nhưng xin ngài hãy cứ yên tâm. Bởi như theo cam kết với chính bản thân mình, đó chỉ là sát chiêu cuối cùng khi chúng tôi chẳng còn gì để tác chiến thôi. Ngài vẫn còn thời gian sửa sai ngài nhé!
Xin trân trọng trình bày với ngài kế hoạch A của chúng tôi như thế này: Chúng tôi sẽ cho photo ký sự đã viết thành vô số bản và sẵn sang lén lút truyền bá rộng rãi trong toàn thể học sinh, chính quyền, và nhân dân trong vùng. Để xem phản ứng của ngài như thế nào sau đó chúng tôi sẽ tiếp tục suy tính kế sách tiếp theo…
Xin trân trọng nhấn mạnh rằng chúng tôi không hề muốn gây chiến, chẳng qua chúng tôi không còn con đường nào khác để lựa chọn mà thôi. Ngài tiếp tục tấn công thì chúng tôi cứ dè chừng mà ngênh tiếp. Vì thế chúng tôi khẩn thiết mong đợi bức thư đình chiến từ chính tay thầy gửi đến.
Cuối cùng xin chân thành nhắn nhủ đến với thầy rằng, chúng tôi thề sẽ quyết tâm chinh chiến đến cùng. Cho dù có phải hy sinh anh dũng mà đánh bom cảm tử chúng tôi cũng nhất quyết sẽ cùng ôm ngài tử nạn xa trường. Dù có phải xuống tận mười tám tầng địa ngục, ngài cũng nhất định phải xuống cùng chúng tôi. Xin ngài hãy luôn luôn khắc sâu tận trong tim rằng chúng tôi là trungtamcsa, TRUNG – TÂM CHẲNG SỢ AI. Trời không sợ, đất không sợ, chết cũng không sợ!!!
Hẹn gặp lại vào tuần sau! Xin trân trọng kính chào!
Trung – Tâm chẳng sợ ai
----------------------
rảnh quá mấy thím ới. vãi đái ^^
ReplyDeleteVãi cái gì, bạn biết đó là cả một thế hệ trẻ thơ đang dần bị phá hoại hông,,,
ReplyDelete